Ads 468x60px

Hiển thị các bài đăng có nhãn tho. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tho. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 2 tháng 1, 2014

Thơ thất tình, nhung bai tho buon ve tinh yeu co don F.A

Thơ thất tình, tho buon, bai tho buon, những bài thơ, câu thơ buồn thất tình hay nhất


Nhóc vẫn cứ nhớ hoài anh chẳng biết được đâu 

Vì tình anh giờ đâu còn của nhóc .... 
Nhóc dại khờ nhưng sẽ không bao giờ khóc 
Dù cho anh ...giờ là của người ta .... 

Xa anh rồi nhóc vẫn cố tỏ ra 
Rất mạnh mẽ , anh chỉ là cơn gió 
Thoảng qua đời nhóc thôi, gió thoảng qua rất nhẹ 
Nhưng anh đâu biết dc rằng trái tim nhóc rất đau ...? 

Ừ, thì thôi, kỉ niệm cũ rất mau ... 
Chìm trong kí ức lãng quên của cả Anh và Nhóc 
Nhóc vẫn cứ thế thôi, vẫn "không bao giờ khóc".... 
Nhưng đã có 1 lần rồi ....vì anh đấy ...biết không

Nhóc vẫn phải nói đã quên 
Dù rằng nhóc vẫn còn rất nhớ 
Bởi vì anh chẳng bao giờ hiểu dc 
Nhóc đã yêu .... 

Anh biết nhóc yêu những chiếc lá vàng rơi 
Yêu những buổi chiều khi hoàng hôn nhạt nắng 
Anh biết nhóc nghĩ gì trong những chièu xa vắng 
Chỉ không biết một điều: 
..... trái tim nhóc có anh... 

Anh đâu biết rằng nhóc nhìn anh bằng đôi mắt màu xanh 
Bảng mơ ước , bằng mộng mơ về khung trời có màu xanh như thế
Anh quay đi, quên nhóc ...nhanh nhu ngày xưa ko là gì cả 
Anh đến bên người ta .... 

Với anh nhóc chỉ là cơn gió thoảng qua 
Nhưng với nhóc ...nói thế nào dc nhỉ ...? 
Biết anh không thực yêu nhưng vẫn nhiều mộng mị 
Để bất chợt đau lòng, anh_người ấy sóng đôi 

Ừ, thì thôi .... 
Anh đừng đến bên giác mơ nhóc nữa 
Kỉ Niệm cũng đừng về bên khung cửa .... 
Mối tình đầu lặng lẽ ngủ trong tim .... 

Không nhớ anh nhóc sẽ sống bình yên ......

Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em 
Nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nổi 
Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối 
Anh bỗng hóa thành người lớn bao dung 

Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em 
Bởi trái tim anh đã có thừa người khác 
Bản tình ca ở bên em anh hát 
Sẽ có người diễm phúc sau em 

Em biết rằng anh sẽ chẳng nhớ em 
Những gì thoảng qua mấy ai còn giữ lại 
Nhưng với em đó sẽ là mãi mãi 
Đừng bận lòng chi với một kẻ qua đường 

Đừng bận lòng vì lỡ nói yêu thương 
Ai cũng có phút yếu lòng như thế 
Em chẳng trách đâu vì tình yêu có thể 
Đến bên nhau bằng những phút dối lừa.


Làm sao ngăn được bóng người yêu 
bất chợt trong tim một buổi chiều
một chút thương thương chìm tĩnh lặng 
thêm nhiều nhớ nhớ gọi cô liêu
hoàng hôn buôn xuống niềm xao xuyến 
đêm tối dần về nỗi quạnh hiu
vài giọt lệ lăn dài khoé mắt 
thế là ta đã biết mình yêu


Bài thơ buồn hay của con gái khi thất tìnhHOA CỎ MAY

Em không phải là bông hồng đâu anh
Mà kiêu sa giữa muôn vàn hoa nở
Em chỉ xin làm bông may bé nhỏ
Vì yêu đời nên lưu luyến nhân gian

Chỉ buồn mình sao quá đa mang
Cứ lặng thầm níu chân người qua lại
Dẫu biết rằng đời nhiều ngang trái
Cố giữ hoài mà có được gì đâu

Mỗi người qua tặng em một chút sầu.
Họ vô tư mang tình em đi mất
Liệu có khi nào họ nhận ra sự thật
Khi trở về còn tìm được em chăng

Em chỉ là loài hoa cỏ ăn sương
Anh đi qua có thấy lòng trăn trở
Có cảm thấy bông cỏ may bé nhỏ
Trút tâm hồn để níu giữ chân anh 



Những bài thơ tình hay nhất (sưu tầm bốn phương)


Thất Tình Ca


Yêu em là chuyện tình cờ
Mất em thêm một tình cờ thứ hai
Cả ngày ngồi nhậu lai rai
Thấy ta xứng đáng được hai tình cờ

Mừng ta còn được thất tình
Y như thuở mới vươn mình mười lăm
Bây giờ thơ thế dao găm
Đâm em chí tử đâm nhầm cả ta

Bất tài nên chỉ làm thơ
Làm thơ trị bệnh vu vơ thất tình
Xơ rơ nhớ bóng nhớ hình
Cho thơ lãnh đủ trăm hình phạt em

Lâu nay thân mật nói cười
Đi về coi bộ ngọt bùi thiết tha
Không ngờ ta chỉ là hoa
Cho em làm dáng kiêu sa một thời

Để coi cái bệnh thất tình
Đang đà tái phát hành mình ra sao
Bây giờ bản lĩnh đã cao
Cùng lắm như thuở dật dờ biết yêu

Đời ta rực rỡ mấy thời...
Ở trường cắp sách chơi bời yêu em
Trội hơn bốn thuở kể trên
Thất tình lộng lẫy chênh vênh một thời

Được thêm một chuyến thất tình
Cảm ơn em lượng sức mình bỏ ta
Thế là vườn tược thi ca
Sum xuê thêm nụ xót xa tuyệt vời

Thất tình quả thật mau già
Ta trông ta chẳng giống ta chút nào
Giống y một gã côn đồ
Muốn nhai muốn nuốt em vào trái tim

Đêm nay em ngủ một mình
Còn ta vẫn ngủ với hình bóng em
Quờ tay ôm cái gối mềm
Mê man hôn cánh tay mình mê man

Em cười cợt đã đời chưa
Tự nhiên tiếp tục chẳng ăn thua gì
Vui em ở buồn em đi...
Lòng ta chẳng sứt mẻ gì bóng em

Luân Hoán  



MỘT MÌNH

(
Hoa Nắng)

Một mình hứng giọt nắng mai
Một mình đối diện ngày dài, buồn tênh
Một mình chiều giữa lênh đênh
Ðắm chìm trong cõi Nhớ-Quên, kiếm tìm...

Một mình lẩn giữa màn đêm
Một mình lặng lẽ bên thềm ngắm trăng
Một mình ngồi với băn khoăn
Cuối đầu nghe thoáng ăn năn, lời buồn...

Một mình với những bất thường
Một mình nhặt những chán chường chung quanh
Một mình - thương cả thế gian
Buông dài tiếng thở, hoang mang - một mình...
   


Tình yêu và đôi dép

Nguyễn Ngọc Hưng

Tập mang dép từ biết đi chập chững
Ngày một lớn lên dép lớn theo cùng
Tưởng dép với ta suốt đời gắn bó
Như không thể nào không sống thủy chung.

"Tám lạng - nửa cân" ngang tài ngang sắc
Ai cũng trầm trồ: như dép một đôi
Anh lại tưởng sẽ cùng em mãi mãi
Vai kề vai vượt dâu bể, lở bồi.

Phải bên trái chia nắng mưa, chà đạp
Cao - thấp như nhau chỉ sợ khuyết mòn
Bạo bệnh bất ngờ buộc anh bỏ dép
Em bất ngờ xa cuối bể đầu non.

Thôi gót chì anh trở lại gót son
Bất đắc dĩ làm trẻ chưa đầy tuổi
Dấu dép in đôi một thời rong ruổi
Vẫn hằn sâu trong ký ức bụi mờ...

Mỗi khi xác xơ xuống ruộng lên bờ
Anh thường nhủ: dép kia còn có số
Chỉ mong em gặp vừa đôi xứng độ
Để bước đời đỡ khập khiễng vì chênh...
Hiểu không em?

Anh yêu em! Đâu phải là lời đùa. 
Anh nhớ em! Có phải đâu lời dối.
Anh mơ em! Bao đêm rồi thầm gọi
Em vẫn cười nhưng có nói chi đâu?

Anh yêu em cũng chẳng phải tình đầu
Mà sao lòng vẫn ngập ngừng đến vậy?
Anh yêu em, nói bao người biết đấy
Chỉ một người không nói, hỏi ai đây?

Anh quen em đâu chỉ đôi ngày
Và nhớ em chẳng đổi thay từ đó
Anh không yêu từ ngày đầu gặp gỡ
Nhưng trong lòng vẫn nặng nợ tình em!

Anh yêu em, em có biết hay không?
Bao người hiểu chỉ một người không hiểu?
Nhưng thế thôi, chỉ chút buồn, khó chịu
Biết làm gì? Lòng nặng trĩu,.. làm thơ!

Anh yêu em nên đã quyết phải chờ
Nhưng sao giờ lòng anh đầy trống trải
Làm sao đây? Thôi, dẹp tan lo ngại
Hỏi một lần, để biết cửa tình duyên!

Anh xin em, Đừng buồn giận nghe em
Anh đã yêu nên mới ghen đôi chút
Nếu gật đầu, lòng anh đầy hạnh phúc
Còn như không? Hạnh phúc ấy chúc người!

Còn như em chưa muốn bước ngõ yêu
Anh sẽ đợi dù một năm, hơn nữa...
Chỉ cần em có chút tình dù nhỏ
Thì đầu cần lời thề hứa, phải không?

Anh đã đem bày tỏ cả nỗi lòng
Vì là thơ nên chẳng tròn câu chữ
Nhưng nếu em yêu anh thì vẫn đủ
Đó! Những gì anh viết,.. hiểu không em?



Cho mình góp vui 1 bài:

"Rồi bất chợt hạ về trong quán vắng
Con ve ngân thương nhớ tận năm nào
Tia nước chạy đường vòng vèo ngớ ngẩn
Em soi mình kỷ niệm nghiêng chao

Rôi bất chợt hạ về trong đáy cốc
Mắt thủy tinh sóng sánh những giọt buồn
Em lơi tay nghe nghìn mảnh vỡ
Tung tóe thành nghìn hạt kim cương

Rồi bất chợt thu lại gần gõ cửa
Tháng năm qua có nhớ một dòng sông
Con thuyền chạy vô tình bỏ lại
Xuống lòng sông một giọt nước mắt hồng

Rồi có thể thu đi không về nữa
Rớt ngay tim chiếc lá chết khẽ khàng
Em bó gối ngồi lì nên quán cũ
Không nhớ trời đang hạ hay thu"




Vườn khế

           
Đinh Phạm Thái

Nhà em ở ven đê,
Lối mòn, cỏ dại,
Anh như ngọn gió về.

Vườn khế nắng thơm hương,
Rơi thêm vài trái chín,
Con chim chi từ đâu vụt đến,
Ngỡ ngàng kêu khoảng lá thưa.

Còn em sao làm ngơ?
Hương vườn dìu dịu,
Gió đã chiều man mác chân đê.
Nói đi em ... một tiếng để anh về!

( Sưu tầm)
 


Hạnh phúc là gì...?

(Trần Chí Trung)

Hạnh phúc là gì mà sao ta mơ đến vậy
Một vòng tay,
Một nụ hôn nồng cháy
Có phải là hạnh phúc đó không?

Ta đi tìm gì giữa trời_đất mênh mông?
Một tia mắt, một cái nhìn thông cảm
Đôi tâm hồn vô tình va chạm...
Có được gọi là hạnh phúc ... hay không?

Từ bắt đầu yêu, để biết nhớ, biết mong
Và giọt mắt chảy về tim rỉ máu
Con chim non một mình giữa trời giông bão
Hạnh phúc có là mái ấm yêu thương?

Ta và người đi ngược con đường
Nên ráo riết tìm nhau ... và hồn ngập tràn khao khát
Hạnh phúc bây giờ có phải là ngọt ngào câu hát
Để ru lòng mình trong cái nhớ cuồng điên...?

Hạnh phúc có là cái gì đó thiêng liêng
Ta phàm tục nên mãi tìm chẳng thấy...?
Hay hạnh phúc là điều bình dị...
Lặng thầm trong khoảng cách ...Ta - Người?

Hạnh phúc là gì ?
Câu hỏi muôn đời loài người hằng khắc khoải
Bởi lẽ đôi khi trong dòng trôi miết mải
Ai nhận ra mình hạnh phúc riêng tư ?

Với tuổi thơ,
Hạnh phúc là chiếc áo mới
Là que kem, cục kẹo
Là mật ngọt cuộc đời
Hạnh phúc đến, và đi, cùng nụ cười
Tuổi thơ ai vốn chẳng từng nghịch dại ?

Hạnh phúc là những buổi mai
Cặp sách tung tăng trên đường đi học
Là khi oà khóc
Cô giáo dỗ dành mãi chẳng chịu thôi

Hạnh phúc là khi mẹ trở về
Với gói quà nhỏ thơm lừng hương cốm
Hạnh phúc là mơ được thành người lớn
Nên con trẻ chơi lấy chồng vợ
Nuôi búp bê...

Khi trai trẻ,
Hạnh phúc là lời hẹn
Em gửi lọn tóc thề mãi mãi
Hạnh phúc là bài hát mang theo những tháng ngày
Để những lúc bận lòng ta dừng chân nhớ lại
Hạnh phúc là thất bại
Vấp ngã rồi ta tự mình đứng lên

Hạnh phúc là niềm tin vững bền
Khao khát sống và tràn trề mơ ước
Tưởng chừng mình sẽ luôn luôn đạt được
Những đích đến cuối cùng ta đã tự đặt ra

Hạnh phúc là lúc ở xa
Ta nhận được lá thư bè bạn
Hạnh phúc là khi hoạn nạn
Vẫn thấy xung quanh chẳng riêng lẻ một mình

Hạnh phúc là một mối tình
Phút rung động đầu đời em có nhớ
Là cơn mưa nhỏ giữa một chiều trên phố
Hai người nắm tay lặng lẽ con đường dài

Và đến khi,
Mái tóc dần mờ phai,
Hạnh phúc là ở một nơi tĩnh lặng
Với đất trời
Với cỏ cây
Để ôn lại nỗi lòng sâu nặng
Những vị ngọt, đắng cay mà ta nếm qua
Hạnh phúc là khi thấy tất cả đã qua
Vinh nhục vốn chỉ là cơn gió thoảng
Thói tị hiềm với bao dung làm bạn
Day dứt với đời dẫu có được bao nhiêu ?

Để rồi khi ngày tháng đã ngả chiều,
Hạnh phúc là được mỉm cười nằm xuống
Ta thanh thản với những gì có được
Và cả những gì chưa làm nổi hôm qua...

Để phải phiền xung quanh khóc cho ta
Tức là vẫn còn yêu thương nhiều lắm
Hạnh phúc với đời được trở về cõi vắng
Trong nỗi nhớ mong của những người thân quen...
Hạnh phúc là gì? Hạnh phúc của tôi ư?
Tôi chưa biết và muôn đời không biết
Hạnh phúc có thể là khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Chợt thấy anh trên lối cũ lại về...

Hạnh phúc là trong những kỷ niệm gồ ghề
Có một kỷ niệm đẹp ngày xưa xanh thắm lại
Hạnh phúc là khi hai người đi xa mãi
Nhưng lòng vẫn hiểu lòng chẳng trách cứ gì nhau

Hạnh phúc là trong cuộc đời vá víu những niềm đau
Có một người bạn ngồi bên ta im lặng
Hạnh phúc là sau những mùa thi căng thẳng
Lũ bạn bè chuốc nhau chén rượu cùng say

Hạnh phúc là khi tay nắm lấy bàn tay
Có hai người khẽ run trong gió
Hạnh phúc là khi được trải mình trên thảm cỏ
Nghe tháng ngày yên ả dần trôi

Hạnh phúc của anh - Hạnh phúc của tôi
Liệu hai ta có cùng chung hạnh phúc ?
Tôi không biết bởi có khi có lúc
Ta đi về hai hướng ngược nhau

Hạnh phúc là trong cuộc đời trôi mau
Ta được nhâm nhi một ly cafe nóng
Hạnh phúc là nghe mặt hồ gợn sóng
Ta lặng câm trong nỗi nhớ một người...

Hạnh phúc là khi nghe tiếng anh cười
Trong hạnh phúc dẫu không phải do tôi đem tới
Tình yêu anh dù đã trao gió gửi
Vẫn đem lòng thương nhớ biết bao năm..

Hạnh phúc không phải những điều quá xa xăm
Càng không phải những điều muốn là làm được
Chẳng biết nữa chỉ vội vàng cất bước
Lãng du giữa đời tìm hạnh phúc của tôi...
(St)  



Lỗi hen...
Hẹn em quên chẳng hẹn trời
Đêm qua mưa ướt hết lời hẹn nhau.
Anh khờ lắm, biết gì đâu
Để ai hờn giận, buồn rầu vì anh.

Tập xa nhau mãi chẳng thành,
Lại càng thương nhớ, lại đành phải yêu.
Em ơi, đừng nhắc anh nhiều,
Đừng nói "yêu" nữa, bao nhiêu cho vừa!

Thôi mà ... chỉ tại gió mưa.

(sưu tầm)




   Vấp

(
Giáp Đình Chiến)


Sợ vấp cái nhìn của nhau
Ngã rồi biết vịn
Vào đâu bây giờ?

Mong đôi mắt ấy trong mơ
Mà bâng khuâng thế
Đến giờ chưa thôi...

Xin em bớt cái nhìn tôi
Kẻo tôi lại vấp
Để rồi khổ nhau...
  


 Gửi người trong mơ

Giá như em chọn một người
Chắc gì may mắn mỉm cười với anh.
Dẫu là hy vọng mỏng manh
Tình yêu ấy vẫn luôn dành cho em.

Như là rượu đã lên men,
Như là trai gái khát thèm có nhau
Bây giờ và cả mai sau
Em luôn là mối tình đầu của anh.

Dẫu là sớm tối kệ kinh,
Gửi thân cửa Phật, gửi tình nơi em.

(sưu tầm)
 



  TẶNG THAI HUU
Thất tình em bỏ đi tu
Nhà chùa thêm một nhà sư chốn đời,
Chỉ thương mái tóc em thôi
Dài, đen, óng mượt... thôi rồi còn đâu.

Bỗng nhiên lòng cứ nhói đau
"A di đà phật" - Nghe câu em chào.

Bồ tát - Người ở nơi nao?
Cứu khổ cứu nạn đã bao kiếp người
Về đây - Xin một lần thôi!
Để cho mái tóc em tôi lại dài.
(sưu tầm)   



Ước gì

Ước gì yêu được một người
Cho đêm không vỡ cho ngày chẳng nghiêng

Ước gì qua hết ưu phiền
Bao nhiêu nước mắt ngủ quên qua mùa

Ước gì cười nói vô tư
Đem niềm vui của từng giờ bày ngang

Ước gì tôi thật khôn ngoan
Để anh can đảm dịu dàng gọi "Em !"...
(St)




  
Tâm tình một nhà sư

                          L. Đao
Ta là ai, từ đâu đến đây?
Ta đang sống, hay ta chưa sống?
Ta là thơ, hay ta là mộng?
Ta là ai, ta đi về đâu?

Phải chăng ta - Ánh sáng nhiệm màu?
Là điểm linh quang - Thượng Đế?
Hay ta là linh hồn nhỏ bé
Đang lạc lối giữ rừng Trí tuệ?

Những Lý tưởng, Tình yêu, Trân lý...
Tất cả là mộng ảo ngây thơ?

Tôi như người chợt tỉnh cơn mơ,
Tôi thấy tôi có tự bao giờ
Trong ánh mắt người con gái đó.

Nói đi em... một lời nho nhỏ
Anh là Anh, trong trái tim Em.

(sưu tầm)





  TIỄN TÌNH
Tiễn nhau
Một ly rượu này
Có gì phải lúc thật say
Mới buồn

Trăm năm đá cũng phải mòn
Ngàn năm sóng vỗ
Mà còn rong rêu…

Huống gì
Chỉ một lời yêu
Mỏng manh
Như khói lam chiều
Thoảng qua!

Trao nhau một chút thật thà
Yêu thương đến đó
Cũng là keo sơn

Chia tay
Sao lại không buồn
Quay đi
Và khóc
Ngút ngàn
Chân mây
Giá như một chén mà say!

(Sưu tầm)   



Bạn thân
Võ Thiên Hương

Khi em khóc vì anh,
Người ấy lau nước mắt.
Cố tìm lời khoả lấp:
Hạnh phúc của mình phải biết tự nâng niu!
Khi em bảo mình đang được yêu,
Người ấy chúc em hạnh phúc.
Trong tiếng cười em bật khóc,
Chỉ một mình người ấy ở cạnh bên.
Khi em buồn và khắc khoải gọi một cái tên,
Như đã từng gọi tên anh những đêm không ngủ.
Người ấy vẫn bên em với ngàn lời xưa cũ,
Khoả lấp giùm anh những hời hợt
Dẫu vụng về...
Em thành công với những ước mơ,
Người ấy giấu niềm vui vào mắt.
Một lời chúc mừng thôi, anh vô tâm quên mất,
Tự dưng em bật khóc: Bạn thân!
  



Mạng - Buồn & vui ....


Có lúc thu mình tôi không nhận nhắn tin
Có lúc thích lặng im tôi tắt đi hội thoại
Mạng là những điều khó lòng lèo lái
Là buồn vui lẫn lộn mỗi ngày qua

Mỗi account như mỗi một căn nhà
Có người đi qua ghé thăm vồn vã
Có kẻ đi qua dửng dưng xa lạ
Không một tiếng " Hi " , không một nụ cười

Mạng có phải chăng là một cuộc chơi ?
Kẻ được quá nhiều , người thua cháy túi
Kẻ toét miệng cười , người ôm buồn tủi
Tờ hóa đơn cuối tháng lại bằng nhau

Mạng cũng là đời có khác gì đâu
Bạn hữu làm quen mày tao chí tớ
Mạng cũng là nơi gái trai duyên nợ
Mạng cũng là nơi lòng hiểu được lòng

Mạng cũng là tất cả , cũng là không
Anh tắt máy với nỗi lòng ấm ức
Tôi tắt modem với nỗi lòng rạo rực
Mạng khiến bao người yêu ghét mỗi lần vô

Mạng là mỗi đêm mòn mỏi ngóng chờ
Mắt cứ đăm đăm mỗi lần kết nối
Là những dòng tin cuống cuồng gõ vội
Là những e-mail thấp thỏm trông chờ

Mạng là chiếc nôi của văn và thơ
Bao kẻ khô khan bỗng thành thi sỹ
Bao người thấy đời chán chường vô vị
Bỗng thành nhà văn , tâm sự nghẹn ngào

Mạng là nơi không thể nói " Vì sao ? "
Mỗi khi thức vì một điều nhỏ lắm
Mạng là nơi ta thấy lòng chợt ấm
Mỗi lúc đằng kia là ánh mắt nheo cười

Mạng là nỗi buồn trộn lẫn niềm vui
Mỗi khi đi xa thấy lòng chợt nhớ
Mạng - thế giới dịu dàng nho nhỏ
Ngày đêm loay hoay ra chán lại vào

Mạng là có lần trong giấc chiêm bao
Ai đó gọi tên account ai đó
Mạng là sau chiếc modem nho nhỏ
Có tiếng thở dài ngao ngán đêm khuya

Mạng là nơi tôi từng được sẻ chia
Những lúc cô đơn , những lần trống vắng
Mạng là nơi tôi một mình im lặng
Viết những dòng thơ gửi tặng bạn bè

Mạng là nhỏ thôi một cõi đi về
Chốn hư ảo giữa bộn bề đời thực
Là nơi tôi tìm giữa đêm về thao thức
Một niềm vui nào nho nhỏ xinh xinh .
 
(Sưu tầm)




 
Cành hoa yêu

Bán cho tôi cành hoa hồng tươi đỏ
Để khi về đem tặng người tôi yêu
Cành hoa này cô định bán bao nhiêu
Và màu đỏ tượng trưng gì cô nhỉ?

Hoa cô bán làm lòng tôi suy nghĩ
Chuyện tình yêu có đẹp tựa như hoa
Và mộng ước tình yêu có thật là
Bên nhau mãi, chẳng bao giờ xa cách?

Ai cũng biết tình yêu là thử thách
Nụ hoa hồng nào kết chặt tình đâu
Nên xa nhau lòng vương vấn nỗi sầu
Xin cô quán lựa dùm hoa hồng đỏ ...!!!

Tặng hoa hồng phải chăng lời bày tỏ
Khi lòng mình chẳng dám ngỏ lời yêu
Mượn cành hoa thay lời nói thật nhiều
Mong người ấy hiểu lòng tôi mong đợi...
(Sưu tầm)



Vợ tôi
                      
                  L. Đao

Anh đã cho em cả cuộc đời
Chỉ còn thơ là riêng của anh thôi
Em hờn dỗi: anh vẫn còn tất cả;
Còn ánh sao đêm, mênh mông gềnh đá,
Còn khoảng trời thưa và giọt sương rơi ...

Anh cúi đầu ...thương anh với, em ơi
Chỉ còn trái tim anh trao em nữa;
Em mỉm cười: với em vừa đủ,
Anh cứ thơ, thơ không có trái tim.
(sưu tầm)



 
Gửi tặng một người bạn thân...

     NGÃ BA ĐỊNH MỆNH
Gặp em ở ngã ba đường
Ngã ba định mệnh lắm tơ vương
TRời bắt hai đứa phải tự chọn
Để em và tôi,mỗi đứa một con đường

Sao không gặp nhau lúc còn thơ
Cái tuổi em,tôi lắm mộng mơ
Để đến bây giờ phải tiếc nuối
Để trách chi tôi kẻ hững hờ!





 
Những phút xao lòng

Thuận Hữu

Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ).
Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng.

Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng
Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng.
Người yêu cũ vợ mình có những điều mình không có được
Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn.

Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được.
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi như nuối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn.

Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn
Và cảm thấy mình như người có lỗi.
(Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói
Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn).

Mà có trách chi những phút xao lòng
Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ.
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
Đừng có trách chi những phút xao lòng!





 
Tình yêu

Tình yêu không chỉ là mùa xuân
Để cho cây nẩy chồi, ấp nụ
Để khi quả tươi hồng chín đỏ,
Thì mùa xuân bay đi.

Tình yêu không chỉ là mùa hè,
Để trưa nắng gắt gay - và chiều mưa đổ
Để hàng cây ngỡ ngàng bên phố,
Bởi cơn mưa phũ phàng đi qua.

Tình yêu không chỉ là mùa thu,
Để gió hiu hiu, chiều ráng đỏ
Để biển mênh mông, nhiều bão tố,
Và lá bàng thôi xanh.

Tình yêu không chỉ là mùa đông,
Để đêm ngày buốt giá,
Để cảm giác từ quen, thành lạ,
Để tay cóng, môi run.

Em muốn tình yêu
Có bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông.
Có nụ, có mầm, có quả tươi,
Có nắng ấm, bão giông và buốt giá.

Để ta say đắm nhau hơn - Tình yêu là tất cả
Hiểu những gì ta trân trọng, nâng niu,
Cả cuộc đời, ta đón đợi, chắt chiu.
Để anh ở trong em luôn ngọt ngào, tươi mới.

Để nụ hôn luôn nồng nàn, nóng hổi,
Và, Anh yêu Em
Em yêu Anh,
Suốt cả Bốn Mùa!

(Sưu tầm)





 
Giận hờn
Thu Nguyệt
Mới một ngày không gặp
Lòng đã thấy cồn cào
Em như là con sóng
Lúc chiều về xôn xao...
Con sóng thương nhớ ai
Vỗ về hoài bờ cát
Làm sao dằn cơn khát
Nỗi chờ anh, đợi anh.
Mong ngày trôi qua nhanh
Bóng đêm chòang trái đất
Em mang tấm cô đơn
Trùm lên mình thật chặt.
Không dễ gì chia cắt
Cả khi mình dỗi hờn
Hãy giận lâu anh nhé
Tình mình không cô đơn!


  


Nói với anh
Lương Lan

Có thể nào nói hết với nhau không
Tất cả mọi điều dù xót xa cay đắng
Trong ngực trẻ con tim chết lặng
Có thể nào nói hết được không anh ?

Đã từ lâu vắng giấc mơ lành
Em vật vã bao đêm dài thao thức
Thức trắng đêm mặt vùi trong gối
Nghe ngoài trời xối xả mưa giông

Có thể nào nói hết với nhau không ?
Cái háo hức của một thời con gái
Cái si mê của tình đầu thơ dại
Những hão huyền mơ mộng tuổi hai mươi.

Cứ ngỡ đây là đỉnh cuộc đời
Nhưng cuộc đời vẫn còn đang phía trước
Điều đơn giản vậy thôi không hiểu được
Để bây giờ đau buốt trái tim

Quá viển vông khi em cứ đi tìm
Cứ khao khát một mối tình vô giá
Cứ mong mỏi một Ngân hà kỳ lạ
Trong cuộc đời có những ROMEO.

Em bàng hoàng trước những đợt sóng xô
Cơn bão cát dội lòng em xối xả
Em bơ vơ giữa đô thành xa lạ
Em lẻ loi giữa thật giả cuộc đời.

Chợt thấy thương, thương quá tuổi hai mươi
Ánh hào quang và trái tim bỏ ngỏ
Đêm mưa giông thương con dế nhỏ
Nỗi chi mà nức nở giữ đêm thâu.

Chẳng thể nào nói hết với nhau đâu
Em tê tái giữa một trời giông tố
Đau xé lòng lệ trào rơi máu đỏ
Chẳng thể nào nói hết với nhau đâu





 Vô đề

Anh cứ là biển đi
Em sẽ là bờ cát trắng
Cát lẳng lặng ôm trong lòng nắng ấm
Sưởi biển bờ những con sóng lạnh tanh.

Em vẫn là đáy cát của lòng anh
Sâu đằm thắm nơi trái tim biển thức
Hằn học, cuồng ngông, ngọt ngào, tức bực
Với đáy cát dịu dàng biển một mực êm ru…

Lúc điên cuồng, lúc biển ôn nhu
Chỉ đáy cát hiểu được thôi, tất cả!
Những giọt nước mắt biển trả về mệt lả
Con sóng rã rời lặn xuống đáy biển khơi.

Anh cứ là biển đi… cứ dâng đến mặt trời
Em vẫn sẽ muôn đời làm đáy cát
Em vẫn biết những bài ca biển hát
Đều là dành cho đáy cát của anh…

(
Sưu tầm)

      

 Gửi ai đó ơi
Tìm nhau suốt một năm trời
Gặp nhau chẳng nói lên lời là sao?
Em nhìn tôi lệ tuôn trào
Tôi nhìn em nói nghẹn ngào ...em ơi.

Chỉ còn một bước nữa thôi
Em không muốn bước, còn tôi ngại ngùng.
Thà rằng chẳng gặp cho xong
Gặp nhau chỉ thấy trong lòng quặn đau.

Người lên ngựa, kẻ chia bào
Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san
Dặm hồng bụi cuốn trinh an
Trông người đã khuất mấy ngàn dâu xanh.

Người về chiếc bóng năm canh
Kẻ đi muôn dặm một mình xa xôi
Vừng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường.
(sưu tầm) (Xin phép cô Thuận, tôi chỉnh lại 1 chút nhé! Cảm ơn cô đã gửi thơ)